Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Sự thật phi lý về thực phẩm đã làm mới lãng phí.

Ở các nước nghèo, phần đông lương thực bị mất mát trước khi chúng được dùng

Sự thật phi lý về thực phẩm lãng phí

Cứ đến chiều tối, tại các chợ rau quả trên thế giới người ta xếp nhan nhản những túi lớn, túi bé, thùng to, thùng nhỏ rau, quả… để chờ công nhân môi trường dọn đi.

Điều này sẽ giúp mỗi gia đình xác định xác thực số lượng và loại thức ăn cần mua - hà tiện đồ ăn thừa một cách tối đa. Hàng núi thức ăn bị phung phí mỗi năm. Trong số thực phẩm bị vứt bỏ, một lượng trị giá 1 tỉ bảng vẫn chưa hết hạn dùng và có thể được sử dụng tốt. Các nhà bán lẻ Canada gây nên 1,6 triệu tấn chất thải thực phẩm mỗi năm vì họ chối từ chất lượng trái cây và rau quả phân phối.

* Ngừng phao phí thực phẩm  còn là giải pháp cứu địa cầu đang quá tải do nông nghiệp và chăn nuôi là ngành tiêu tốn nhiều nguồn tài nguyên thiên nhiên như đất, nước và năng lượng.

Bình quân mỗi người tiêu dùng Đức vứt bỏ khoảng 100kg thực phẩm trong một năm. Tuy nhiên, không phải là không có ngoại lệ.

Mới đây Châu Âu đã phát động một chiến dịch nhằm đích giảm một nửa thực phẩm hoang toàng đến năm 2020, tương đương với giảm 89 triệu tấn. Tại Bắc Kinh, các nhà hàng có thể bị buộc đóng cửa hoặc cho vào danh sách đen nếu người tiêu dùng khiếu kiện về tình trạng hoang phí thực phẩm.

Lượng nước tưới tiêu dùng cho số thực phẩm bị hoang toàng đủ để dùng cho sinh hoạt cá nhân của 9 tỉ người, với khoảng 200 lít/người/ngày. T. Khoảng 24-35% các bữa ăn trưa hàng ngày của học sinh Châu Âu đã bị bỏ thừa phí phạm. Ở Đức, làng nhàng cứ hai cây xà lách - hai củ khoai tây thì có một nửa bị vứt bỏ, tỉ lệ này với bánh mì là 1/5. Nhưng đó cũng chỉ là phần rất nhỏ trong số hàng trăm triệu tấn thức ăn bị hoang toàng.

- Lên menu sẵn cho bữa ăn. Những tính nết của FAO cho thấy, gần một tỉ người đang đói trên thế giới có thể thoát khỏi tình trạng suy dinh dưỡng chỉ cần nhờ vào 1/4 lượng thực phẩm đang bị phí phạm ở Mỹ và Châu Âu.

Tại Ấn Độ, hầu như 40% sản phẩm như hoa quả, rau và tiểu mạch (21 triệu tấn lúa mì) chưa bao giờ được đưa ra thị trường vì tội trong quá trình bảo quản và phân phối. Điều này có thể giúp mỗi người tùng tiệm tài chính để có lối sống bền vững hơn trong khi cũng bảo vệ các nguồn tài nguyên thiên nhiên của thế giới.

000 tệ (khoảng 326USD) đến 10. H   tổng hợp. 000 tệ nếu phát hiện thức ăn thừa còn trên bàn. 000 chuyến xe tải. Theo nghiên cứu của các chuyên gia, lương thực có thể bị phung phá trước hoặc sau khi đến tay người tiêu dùng. Lượng thực phẩm bị phung phá hàng năm khoảng từ 10 đến 20 triệu tấn, đủ để xếp lên 500.

* Để  thực hành tránh hoang thực phẩm  và bảo vệ môi trường, chúng ta nên: -thẳng băng rà soát tủ lạnh để kiểm soát lượng thức ăn còn trong tủ, tránh mua thêm khi thực phẩm vẫn còn. Lượng thực phẩm khổng lồ bị vứt bỏ có thể nuôi sống dân số đang phình ra của thế giới cũng như những người còn bị đói hiện tại.

Bên cạnh đó, không giống như tình trạng ở các nước đang phát triển, hành vi của người tiêu dùng ở các nước giàu là yếu tố đáng kể trong việc thức ăn bị dùng hoang toàng nhiều hơn. Tại Mỹ, 30% quơ thức ăn, trị giá khoảng 48 tỉ USD bị ném đi mỗi năm. Tại Bắc Mỹ và Châu Âu, lượng thực phẩm được sinh sản ra bị vứt bỏ thậm chí chiếm tới một nửa và đa số bị loại bỏ trên đường từ cánh đồng đến cửa hàng trước khi lên bàn ăn.

Tại Trung Quốc, nước có số dân và lượng thực phẩm tiêu thụ nhiều nhất thế giới, mới đây nhiều nhà hàng đã quyết định giảm khẩu phần ăn của khách nhưng vẫn giữ nguyên giá bán. Khoảng 15 - 35% lương thực bị thất thoát trên các cánh đồng, khoảng 10 - 15% bị mất mát trong quá trong chế biến, tải và lưu giữ. - Suy nghĩ kỹ trước khi lựa chọn thực phẩm, chỉ nên mua thức ăn trong ngày.

Ngoại giả, 10% lượng khí thải gây hiệu ứng nhà kính tại các nước giàu là xuất hành từ hoạt động sản xuất lượng thực phẩm mà con người không bao giờ dùng đến. Các hộ gia đình ở Anh lãng phí khoảng 6,7 triệu tấn thức ăn mỗi năm, tương đương với 1/3 trong số 22 triệu tấn.

Điều đáng mừng là thế giới đã tinh thần được hệ lụy của việc phung phá thực phẩm và tác động của nó đến an ninh lương thực. Người ta ước tính rằng khoảng một nửa lượng nước lèo để chế biến số thức ăn trên cũng bị phung phí, bởi nông nghiệp là lĩnh vực tiêu tốn nước nhiều nhất.

Chính quyền hai đô thị Tây Ninh tỉnh Thanh Hải và Lâm Nghi tỉnh Sơn Đông đề ra quy định phạt từ 2.

Các thực khách khi đến dùng bữa tại nhà hàng cũng để thừa lại gần 2/5 lượng đồ ăn trên đĩa của mình. Còn ở các nước giàu, quá trình sản xuất hiệu quả và năng suất cao hơn, thành ra, lương thực, thực phẩm ít bị thất thoát hơn.